TẢN MẠN MỘT CHIỀU ĐÔNG
Một chiều đông Hà Nội, khi những tia nắng ấm áp cuối cùng còn rơi lại trên tán cây chuẩn bị nhường chỗ cho sự lạnh giá của màn đêm sắp bao trùm các con phố, khi từng dòng xe đang hối hả ngược xuôi để trở về nhà. Tôi ngồi đây, trong một quán cà phê nhỏ ngắm nhìn thành phố vội vã, tay xoa nhẹ chiếc ly trà hoa hồng mật ong yêu thích để cảm nhận chút hơi ấm, lặng im nghe giai điệu du dương của bài Last Christmas phát ra từ chiếc radio cũ nơi góc phòng, trong thời khắc này tôi bỗng cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ.
Tôi bất chợt tự hỏi:” Vì sao tôi lại đến đây, nơi mà cuộc sống luôn gấp gáp xô bồ?”.
Nhấp một ngụm trà ấm, mùi thơm dịu của hoa hồng – táo đỏ và mật ong đã át đi hoàn toàn vị đắng của trà chỉ còn lại một cảm giác ngọt dịu nơi đầu lưỡi. Ánh mắt tôi mơ hồ dừng ở tòa nhà xa xa phía đối diện, và tôi dường như đã tìm ra được câu trả lời cho chính mình: đó là vì tình yêu tôi dành cho “An Việt”.
Đúng vậy, tôi còn nhớ, vào một ngày cuối đông cách đây 6 năm, tôi đã “gặp” An Việt. Khi đó An Việt đang triển khai một dự án phát triển ở trên quê hương tôi, tôi đã nhận lời tham gia hợp tác. Với tôi An Việt như một cậu trai trẻ, rất nhiều hoài bão, rất nhiều dự định cho tương lai. An Việt khi đó tràn đầy nhựa sống, đầy năng lượng. Hợp tác cùng An Việt tôi như tìm lại được đam mê, tìm lại được nhiệt huyết với nghề - thứ mà tôi ngỡ đã mất từ lâu. Nhưng đáng tiếc thay, dự án đó đã không thành công như mong đợi. Khi đó, tôi nghĩ rằng cuộc gặp gỡ nào cũng sẽ có lúc chia tay. Nhưng có lẽ, “duyên” của chúng tôi chưa hết, tôi được Ban lãnh đạo đề nghị ở lại làm việc cùng An Việt, và chính cái gật đầu năm ấy đã gắn kết “chúng tôi” đồng hành cùng nhau suốt chặng đường 6 năm qua.
6 năm ở An Việt, tôi đã có vô vàn những cung bậc cảm xúc, từ chứng kiến rất nhiều nụ cười trên khuôn mặt những người bệnh được thông báo khỏi bệnh, được xuất viện trở về nhà; đến chứng kiến những âu lo trăn trở, những nếp nhăn hằn sâu thêm trên khuôn mặt khắc khổ của các bác sĩ khi gặp ca khó; hay những đêm thức thâu đêm canh chừng bênh nhân nguy kịch của các bạn điều dưỡng viên; cả những giọt mồ hôi ướt đầm vai áo của các chú bảo vệ trước cửa bệnh viện. Đặc biệt những ngày An Việt oằn mình cùng cả nước chung tay chống dịch covid, An Việt khi đó như ngôi nhà thứ 2 của chúng tôi vậy. Gác lại nỗi nhớ gia đình, gác lại những niềm vui cá nhân, chúng tôi cùng kề vai sát cánh cùng nhau để mong sao đất nước sớm trở về “ thời bình” … tất cả những điều đó càng khiến tôi yêu thêm nơi này.
Đối với tôi, An Việt như một người thầy. Người thầy này luôn nghiêm khắc khi tôi mắc sai lầm, nhưng không ngần ngại ghi nhận khi tôi hoàn thành nhiệm vụ hay tôn trọng khi tôi đề xuất ý kiến. Luôn khuyến khích tôi thể hiện bản thân, động viên tôi mang những kiến thức học được để giúp người giúp đời. Tận tình chỉ bảo tôi từng chút từng chút trong công việc, trong cách hành xử với đồng nghiệp, với bệnh nhân. An Việt dạy tôi: “Luôn coi Bệnh nhân như người nhà, luôn luôn lắng nghe, cảm thông, thấu hiểu, sẻ chia và động viên người bệnh để họ bớt âu lo, yên tâm điều trị”. Nhờ vậy mà trong những năm làm việc ở đây, chuyên môn của tôi đã được nâng cao, y đức được rèn giũa hơn nhiều.

An Việt còn giống như gia đình của tôi vậy. Ở đây tôi gặp được những người đồng nghiệp sẵn sàng cùng tôi tâm sự, sẻ chia, động viên mỗi khi tôi gặp khó khăn hay bế tắc trong cuộc sống; luôn bên tôi, chăm sóc, hỗ trợ khi tôi cần.
Một mùa xuân mới đang về trên khắp các nẻo đường, khắp các gia đình; khi cành đào, cành mai đang hé nở những cánh hoa rạng rỡ đầu tiên; chú chim đang say sưa hót; hoa cỏ rộn ràng khoe sắc; những cô gái Hà thành dịu dàng váy áo xúng xính đi chợ xuân,…mang theo tất cả niềm tin, niềm hy vọng của mọi người, chúc cho An Việt của tôi sẽ ngày càng phát triển, trở thành một địa chỉ khám bệnh uy tín nhất toàn miền Bắc và mong rằng tôi sẽ còn được đón thêm nhiều mùa xuân nữa cùng An Việt.
Trên đây là bài dự thi của bạn Lê Thị Điệp - Khoa Xét nghiệm, Bệnh viện An Việt. Những dòng chữ thay lời những lời tâm sự của Điệp. Nếu như mọi người yêu thích bài dự thi của Điệp hãy nhấn vào link fanpage https://www.facebook.com/benhvienanviet/photos/a.1815246602162031/1815250025495022/ để like, share để bình chọn nhé!