Rất nhiều người hỏi em câu này, nghề điều dưỡng vất vả nhưng sao em lại lựa chọn giữa bao nhiêu nghề nhàn hạ. Em chỉ mỉm cười bởi trong số chúng ta bất kỳ ai cũng đều có lựa chọn riêng cho mình, hơn hết lựa chọn ngành nghề xuất phát từ niềm đam mê và sự cống hiến.
Em cũng không hiểu có một phép màu nào mà với một điều dưỡng viên mới ra trường, ở một tỉnh lẻ cách xa thủ đô mà em lại may mắn được tuyển dụng vào một bệnh viện ui tín tại trung tâm thủ đô là bệnh viện Đa khoa An Việt, và trở thành nhân viên khoa điều trị của viện, để rồi từ đó có những bước học hỏi, trưởng thành, cống hiến, góp một phần nhỏ bé nâng cao chất lượng dịch vụ hướng tới sự hài lòng của người dân. Em nghĩ rằng đó là một cơ duyên.
Em còn nhớ những ngày đầu làm việc ở viện, em hăm hở bước vào công việc của một Điều dưỡng viện. Tuy nhiên thực tế nghề nghiệp không như những bài giảng, không như những viễn cảnh mà chúng em được động viên khi ngồi trên giảng đường. Em bị "khủng hoảng" với khối lượng công việc, những kiến thức mới, chạy như con thoi với khách hàng. Nhưng may mắn em đã có các anh chị đồng nghiệp đã giúp đỡ, chỉ bảo, động viên em để em có thể làm quen với công việc, học hỏi được nhiều điều hơn và dần cứng cáp hơn.
Môi trường thực sự rất quan trọng để một người trưởng thành và em cảm thấy thật may mắn khi được làm việc ở An Việt. Khi làm việc ở viện, em được song hành cùng các bác sĩ trên con đường chăm sóc và bảo vệ sức khoẻ cho mọi người. Khi làm việc ở viện, ngoài việc thực hành các quy trình rèn luyện nhiều đức tính cần thiết cho công việc của mình: kiên nhẫn, cần cù, chịu được áp lực công việc… đồng thời phải tu dưỡng đạo đức nghề nghiệp biết yêu thương, lắng nghe chia sẻ giúp đỡ người bệnh. Mỗi người bệnh đến viện đều mang trong mình những nỗi đau, sợ hãi, lo lắng hoặc bực bội… thời gian đầu e rất loay hoay, không biết phải xoay sở như nào trước những bệnh nhân đó. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của mọi người em đã biết phương hướng giải quyết đáp ứng mọi nhu cầu của người bệnh. Nhiều khi gặp những khó khăn tưởng chừng gục ngã, không tìm được phương hướng trong công việc nhưng nghĩ đến ước mơ của mình cùng bao cố gắng em không cho phép bản thân mình từ bỏ. Đôi khi nhận được những lời khen ngợi, động viên từ người bệnh em cảm thấy thật ấm áp, tràn ngập tình người, đầy hy vọng đó cũng chính là món quà quý giá, nguồn động lực mà em muốn nhận được.
Sau 1 thời gian làm việc ở viện, em thực sự cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi mình được là 1 phần của An Việt. Tuy nhỏ bé nhưng em sẽ luôn cố gắng hết mình để bản thân được hoàn thiện từng ngày, xứng đáng với cơ hội mà An Việt đã trao cho em.❤️❤️

Cảm ơn những dòng tâm sự cảm xúc của bạn Lê Thị Hương- điều dưỡng viên khoa điều trị tầng 4. Mọi người yêu mến Hương, yêu thích bài viết của Hương, hãy bình chọn cho Hương bằng cách like, share ảnh trong link fanpage: https://www.facebook.com/benhvienanviet/photos/a.1815246602162031/1819476651739026/